Triết học giữa cuộc sống nghĩ về một không gian trống rỗng chứa đựng sự tuyệt vọng và vân vân

Ghét mọi ngóc ngách của cuộc sống trong nhà: tư duy triết học (a) không gian trống rỗng, một con tàu tuyệt vọng, ảo tưởng bơi trong đó. Bên trong bóng tối vô tận, có gì trong đó? Là bí ẩn của vũ trụ, hay là bí ẩn của cuộc sống? Sự hỗn loạn, đau buồn và vui mừng đã mở ra một vở kịch về sự sống. Tâm trí như SAO lấp lánh trên bầu trời đêm vô tận, mơ mộng, giải mã mê cung của cuộc sống. Kết nối cảm xúc với nhau, tạo nên một bức tranh xã hội của sự ấm áp và thờ ơ. Thời gian, chẳng hạn như con tàu của một con sông, đi xa hơn, mang theo ký ức, tạo nên sự thay đổi. Hôn nhau, nhìn nhau, nói ngôn ngữ im lặng, nhận thức sâu sắc lẫn nhau. Chờ đợi, chờ đợi, giống như hạt giống chờ đợi cho xã hội nguyên thủy, nở hoa với thời gian. Thời gian chờ đợi, như đêm bình minh của bầy, chờ đợi ánh sáng trong bóng tối. "Sự cuối-cùng" và "vui-mừng lớn lên trong cánh đồng làm việc". Xã hội là một bài thơ về sự tồn tại, tình yêu là một bài thơ về xã hội, nước mắt là một bài thơ về tình yêu, cái chết là một bài thơ về nước mắt. Về sự đan xen giữa không gian và con người, giữa tâm trí và con người, giữa thời gian và cảm xúc. Và cuối cùng, chúng ta tìm kiếm câu trả lời cho cuộc sống. Cuộc sống, như một bài thơ chưa hoàn tất, là nơi chúng ta tìm kiếm ý nghĩa và giá trị. Mỗi suy nghĩ và nhận thức là một sự hiểu biết sâu sắc hơn về cuộc sống. (b) trong không gian trống rỗng, ảo ảnh đan xen với thực tế, rằng chúng ta hay không chỉ là ảo ảnh của vũ trụ trong một thời gian dài đáng thương? Bí mật trong bóng tối bất tận, là sự thật tối thượng của cuộc sống? Có phải mặt trái của sự đau buồn và hạnh phúc ẩn chứa bản chất và ý nghĩa của cuộc sống? Những suy nghĩ như những vì SAO lấp lánh trên bầu trời đêm vô tận, liệu chúng ta có đang tạo ra những giấc mơ của riêng mình, hay đang tìm kiếm bản thân mình? Mối liên kết cảm xúc giữa con người, giữa sự ấm áp và sự thờ ơ, đó có phải là bản chất của xã hội loài người, hay là sự phản chiếu bên trong chúng ta? Thời gian như một con tàu dài, đi xa hơn, chúng tôi chỉ cần đi qua thời gian, vội vàng đi, vội vàng trở lại? Ký ức và sự thay đổi, là dấu ấn của cuộc sống, hay là động lực của chúng ta? Có phải chúng ta đang hiểu được sự sâu sắc của nhau hay chỉ đơn giản là đang ở trên bề mặt? Chờ đợi và chờ đợi, hạt giống và bình minh, có phải là quá trình của sự sống, hay là hy vọng của chúng ta về tương lai? Niềm vui gặt hái, bằng chứng siêng năng, có phải là ý nghĩa của cuộc sống, hay mục tiêu của chúng ta? Xã hội, tình yêu, nước mắt, cái chết, đằng sau những bài thơ đó, có phải là tất cả cuộc sống, hay chỉ là những hình ảnh? Trong tất cả những điều này, chúng ta đang tìm kiếm câu trả lời cho cuộc sống, liệu nó có phải là vô ích, hay chúng ta thực sự có thể tìm ra sự sống là gì? Cuộc sống, như một bài thơ chưa hoàn thành, liệu chúng ta chỉ là những nhân vật trong đó, hay chúng ta có thể trở thành tác giả của nó? Trong sự suy ngẫm triết học này, liệu chúng ta có thể tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống, giá trị của sự tồn tại, và ranh giới của chính chúng ta?

Copyright © 2021 Hanoi People All Rights Reserved