Sodaji: những người cầu nguyện với đức tin mạnh mẽ và khiêm nhường là những người khó thực hành. Nếu bạn cắt bỏ lời cầu nguyện này, bạn sẽ không thể thực hiện được điều đó. Tôi tin điều đó! Với lòng tôn kính và đức tin mạnh mẽ, việc thực hành là điều dễ dàng. Nếu chúng ta phá vỡ lời cầu nguyện này và dựa vào sự tự chủ, sẽ rất khó để thành công. Cầu nguyện và thực hành: sức mạnh của đức tin trên con đường thực hành của phật giáo, đức tin là nền tảng vô cùng quan trọng. Đức tin không chỉ là sự tin tưởng vào giáo lý, mà còn là sự tin cậy và tôn kính các sư phụ và đường lối của họ. Như người thành công nói: "hãy cầu nguyện ít nhất mười lần một ngày, nếu không cảm nhận được, thì coi như tôi vô lý". Dù trực quan, câu này chứa đựng sự khôn ngoan sâu sắc về thực hành. Qua lời cầu nguyện, chúng tôi không chỉ nghe theo mệnh lệnh của sư phụ, mà còn là niềm tin rằng chúng tôi có thể thực hành một cách bền vững trong tâm hồn, và ban phước cho sự giác ngộ. Ý nghĩa của lời cầu nguyện: sự hòa lẫn của sự tôn trọng và đức tin lời cầu nguyện không chỉ đơn thuần là lời nói mà còn là tiếng gọi thực sự từ sâu thẳm trong tâm hồn. Đó là sự tôn trọng đối với sư phụ, là sự tin tưởng vào phật pháp, là sự mong đợi sâu sắc của bản thân. Mỗi lời cầu nguyện là một sự thức tỉnh tâm hồn. Qua lời cầu nguyện, những người thực hành liên kết trái Tim với sự khôn ngoan của thượng đế, thanh lọc tâm hồn mình và tiến tới một mức độ cao hơn của thực hành. Tôn trọng và đức tin là hai yếu tố quan trọng. Sự tôn trọng là cầu nối giữa người thực hành và người theo thời gian, và đức tin là chìa khóa dẫn đến sự khai sáng. Chỉ với cả hai điều này, thực hành mới có thể trở nên tự do và thành công. Nếu không có lòng tin, lời cầu nguyện chỉ là lời nói rỗng tuếch; Nếu không có lòng tôn trọng, lời cầu nguyện sẽ mất đi sức mạnh thật sự của nó. Đức phật từng nói: "đức tin, chẳng hạn như nước, có thể phơi khô mọi bụi bẩn". Và sức mạnh của nước cần phải được truyền qua. Ở đây, con tàu là sự tôn trọng của chúng ta. Qua lời cầu nguyện, chúng ta không chỉ làm sạch tâm trí, mà còn biến đức tin thành sức mạnh. Dựa vào sự trợ giúp của giáo viên: đường tắt của việc thực hành, một mình là khó khăn, đặc biệt là khi chúng ta đối mặt với sự dai dẳng, ham muốn tình dục, nỗi sợ hãi, thường cảm thấy bất lực. Trong trường hợp này, việc dựa vào sự hướng dẫn và sự hướng dẫn của sư phụ là một cách quan trọng để thực hành. Thượng đế không đơn giản là một con người, mà đại diện cho sự khôn ngoan và quyền lực của phật pháp. Họ không chỉ khích lệ chúng ta bằng lời nói và gương mẫu, mà còn bằng sức mạnh, giúp chúng ta tháo bỏ những rào cản và mở đường cho sự khôn ngoan. Khi cầu nguyện chân thành, những trở ngại trong lòng chúng ta sẽ tan biến, đức tin dần dần gia tăng và con đường thực hành sẽ rộng hơn. Chẳng hạn, trong lịch sử, nhiều cao tăng dade đã nói về tầm quan trọng của việc dựa vào sự giúp đỡ của sư phụ. Nhiều người thành đạt không chỉ dựa vào sức mạnh của mình để chiến thắng trái Tim và ma quỷ, nhưng bằng sự tôn trọng và sự tin tưởng sâu sắc của sư phụ, họ đã trở thành phật giáo và được giải thoát. Như người thành công vĩ đại này đã nói, sức mạnh của lời cầu nguyện là không thể thiếu, và nếu không có lời cầu nguyện đó, việc thực hành sẽ trở nên khó khăn hơn. Cách cầu nguyện: chân thành và kiên định trong lòng cầu nguyện không chỉ là "nói" hoặc "đọc", mà là "cầu nguyện". Khi cầu xin sự khôn ngoan và sự lành mạnh, chúng ta phải thành thật, vững chắc và có đức tin. Lời cầu nguyện không thể có hiệu quả như mong muốn nếu chỉ là một cách đọc máy móc mà không có sự khao khát và tôn trọng. Mỗi lần đọc kinh thánh, chúng ta có thể cầu nguyện với lòng kính trọng đối với phật giáo và tình yêu thương đối với sư phụ. Quá trình cầu nguyện thực sự là quá trình nói chuyện với bản thân. Trong quá trình này, chúng tôi không chỉ tìm kiếm sự ủng hộ của sư phụ, mà còn rửa sạch tâm trí của mình và cải thiện sự khôn ngoan và thành công bên trong. Tuy nhiên, không phải chỉ trong một đêm. Cần phải tiếp tục thực hành và tích lũy. Như một bậc thầy phật giáo đã nói, "việc thực hành như chạy, không cần phải chậm chạp, nhưng mỗi bước phải chắc chắn". Mỗi lời cầu nguyện, mỗi tiếng gọi tâm hồn là một bước đi không thể thiếu trên con đường của chúng ta. Những khó khăn và thử thách trong việc thực hành: cầu nguyện là con đường để thực hành pháp pháp không phải là dễ dàng, đặc biệt là khi chúng ta đối mặt với nhiều khó khăn, dễ dàng tạo ra sự bối rối và lỏng lẻo. Lúc đó, cầu nguyện là một nguồn sức mạnh. Nó không chỉ giúp chúng ta bình tĩnh mà còn giúp chúng ta tìm lại hướng đi. Trong một số trường hợp, các nhà triết học có thể bị bối rối và tự phỏng đoán mình không thể đạt đến mức mà nhà sư gọi là nhà sư. Tuy nhiên, trong những khoảnh khắc này, qua những lời cầu nguyện chân thành, chúng ta có thể lấy lại được sự bình an và niềm tin. Sự giúp đỡ của thượng đế giống như ánh sáng dẫn dắt chúng tôi bước vào một tình huống khó khăn và trở về phương đông. Vì thế, lời cầu nguyện không chỉ là một lời cầu nguyện cho giáo sĩ, mà còn là một lời cảnh báo để chúng ta nhớ mục đích thực sự của việc thực hành. Kết luận: quyền lực thực sự của việc thực hành không phải là một hành động khổ hạnh. Lời cầu nguyện hàng ngày là một lối tắt để thực hành, một cây cầu dẫn đến sự giải thoát. Qua lời cầu nguyện, chúng ta được kết nối với sự thông thái của giáo sĩ, và trái Tim chúng ta được thanh lọc, và sự luyện tập của chúng ta trở nên rõ ràng hơn. "Nếu không cảm nhận được, thì coi như tôi vô lý". Câu này không phải là một câu nói vô nghĩa, nhưng nói lên sức mạnh của đức tin trong việc thực hành. Nếu chúng ta cầu nguyện với lòng tôn kính và đức tin, con đường thực hành sẽ không còn đơn độc và khó khăn nữa. Qua những lời cầu nguyện đều đặn, chúng ta có thể giành được sự ủng hộ và hướng dẫn của sư phụ, để tăng cường sức mạnh của việc thực hành, và cuối cùng đến được bên kia của sự giải thoát.