Châu báu chị em đi đến trùng khánh hát, tôi sẽ hát! Tôi chỉ muốn hát một bài hát ở bờ sông thời gian. Giữa những biến cố âm thanh và sự phức tạp của quá khứ. Những ký ức như những bóng tối, những nụ cười cay đắng, những giọt nước mắt và sự tuyệt vọng. Nhưng bây giờ nghe bài hát, làm cho ký ức rơi xuống. Không bị ràng buộc bởi quá khứ, mạnh mẽ để đi đến con đường mới. Hát bài hát của trái Tim, và nói lời tạm biệt nhẹ nhàng với quá khứ. Những nốt nhạc nhảy lên như thần đèn và đánh cắp những cái bóng cũ. Tôi đứng về phía đông một lần nữa và vươn tới tương lai. Hát đi, để cho âm thanh vang lên, nói lời tạm biệt, không nhìn lại. Bài hát là một con ngựa, vung vẩy ra biển, một chương mới, đang chờ đợi để mở cửa đám mây biển tham guling micro-blog video