Tại SAO con người không làm gì đó giống như con mèo phun pheromone để làm giảm nhẹ hội chứng của mình ngay lập tức, và sự tiến bộ của con người đã dừng lại vì thiếu điều này, tôi nói. Cát lún, khói, như giấc mơ. Có phải là một người nói ngôn ngữ rắn khi viết thư từ pheromone để thể hiện cảm xúc và ký ức của người khác? Một ngàn năm lịch sử đã đặt lên đầu cậu bé này, điều khiển cậu bé bước vào số phận. Nhưng đủ tình yêu để anh ta tìm ra cái neo thực tế của mình, để anh ta có thể tự hào kể về hiệu ứng pheromone đáng khinh của mình trong tương lai. Tôi coi đó là một sai lầm